Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

"Mưa rào....mưa rào...xin mưa rào lên đỉnh E5".
Các chỉ huy đã rơi nước mắt khi lệnh cho pháo 105 của D10 E150 bắn lên E5. Lính pháo thì thắc mắc sao lại bắn vào tọa độ đó ...anh em biết chuyện ai cũng vừa bắn vừa khóc....
Đó là câu nói cuối cùng của anh hùng liệt sĩ Lê Trần Mãn trên tổ hợp thông tin.
(Trích hồi ức Vị Xuyên 1985 của cựu chiến binh ‪#‎ThắngCòng‬).
Anh hùng Lê Trần Mãn nhập ngũ tháng 3-1979 là y tá của C7 D5 E153 quê Thanh hóa. Khi Trung Quốc phản kích chiếm 685 anh đã ra chiến đấu cùng anh em binh sĩ đẩy lui nhiều đợt phản kích của quân đội Trung Quốc trong những ngày cuối tháng 12 năm 1985....
Ngày 24/12/1985 sau khi chống trả 8 đợt phản kích của quân địch, thấy địch cắm cờ trên chốt, anh chỉ huy các chiến sĩ tập trung hỏa lực diệt địch tại đây và tiến hành nhổ cờ của quân Trung Quốc cắm.
Thương vong nhiều đạn dược cạn kiệt, trước nguy cơ mất cao điểm, anh đã gọi về sư đoàn xin pháo bắn trùm lên điểm cao...chấp nhận hy sinh chứ không để mất đất về tay quân xâm lược.
30 năm trôi qua nhưng cán bộ chiến sĩ E153 vẫn nhớ tới câu nói của anh trên tổ hợp thông tin "Mưa rào....mưa rào...xin mưa rào lên đỉnh E5". Các chỉ huy đã rơi nước mắt khi lệnh cho pháo 105 của D10 E150 bắn lên E5. Lính pháo thì thắc mắc sao lại bắn vào tọa độ đó ...anh em biết chuyện ai cũng vừa bắn vừa khóc....
Thân xác, xương máu của các anh mãi mãi hòa mình vào mảnh đất Vị Xuyên bảo vệ quê hương, đất nước. Hãy dành tặng cho anh và các đồng đội 1 trái tim nhé.
(Hình: Các cựu chiến binh F356 thắp nén hương cho các đồng đội ngã xuống trên chiến trường xưa.)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét